Xa xa về phía Bắc có một vùng đất
bị nguyền rủa.

 

Nơi đó chứa đầy
những thiên tai và bão táp.

 

Đó là vùng đất của Viking.

 

Ông ta là một bạo chúa tàn ác
và giàu có.

 

Xin chào? Có ai ở nhà không?

 

Mọi người đâu hết.... Rồi?

 

Lúc nào cũng như thế cả, khi chúng
ta đuổi tới đó thì không còn ai cả.

 

- Đúng thế.
- Vậy thì phải làm gì nữa chứ?

 

Như vậy cũng tốt chứ sao, không có
người thì còn có đất, dù sao cũng
tốt hơn.

 

Chiếm được đất càng sớm thì
càng tốt mà.

 

Ông nghĩ không có người thì tôi
cai trị ai chứ?

 

Chuyện đó có gì phải lo đâu.

 

Làm sao chúng ta thoát khỏi
kẻ thù nếu không có ai cản đường?

 

Chúng ta có thể hù cho bọn kẻ thù
sợ bằng cách chúng ta bay qua
trước mặt bọn chúng.

 

Ông đang nói nhảm gì vậy, ông
nghĩ sẽ.

 

Hù được bọn chúng bằng
cách chúng ta bay qua sao?

 

- Không, chúng nó sẽ rất sợ những...
- Patren, nếu chúng ta có thể
bay được à?

 

- Xin lỗi nhưng không có gì là không xảy ra cả.
- Tôi nghĩ chắc ông già quá nên
lẩm cẩm rồi.

 

Ông nghĩ chúng ta sẽ có ma
thuật để mọc thêm đôi cánh
biết bay hay sao chứ, ông nghĩ.

 

Viển vông quá đó. Chúng ta là
những chiến binh vĩ đại nhất, không
cần cái đó chúng ta cũng có.

 

Thể làm chủ thế giới này, chúng
ta là dân tộc anh hùng.

 

Anh hùng anh hùng anh hùng.

 

Tôi sẽ làm mọi thứ để biến giấc
mơ này thành hiện thực.

 

Bất cứ thứ gì sao?

 

Patren, ông có thể làm được không chứ?

 

Đây là mảnh đất được coi là
đáng sợ nhất.

 

Nó rơi vào chỗ nào thì chính
là chỗ đó.

 

Chính là ngay đây.

 

Nơi mà người pháp sư đó chỉ
đến là một vùng đất không có nhiều.

 

Dân cư sống, nơi đó thiên nhiên.

 

Rất hoang dã, con người rất hiền hoà.

 

Hey có chuyện gì vậy?
- Chắc là thi vật lộn nữa đó mà.

 

Hôm nay sao tôi thấy có nhiều
chuyện lạ xảy ra quá
- làm gì có chứ.

 

- Này, anh có rắc rối gì à?
- Không có đâu.

 

Đây là đá của tôi?
- Đá cái đầu anh á.

 

Ngày nào họ cũng như vậy,
tôi không biết thế có tốt không nữa.

 

Thật ra tôi cũng thấy chuyện này không
tốt lắm.

 

- Vậy sao?
- Mà anh có muốn tham gia không?

 

- Để tôi cho họ cái cục đá này.
- Đừng có quăng cục đá đó.

 

- Ok?
- Nể lời anh đó.

 

Chạy chậm lại.

 

Tôi đại diện cho vị chúa tể lừng danh.

 

Danh nhất mọi thời đại, người đã.

 

Có công rất lớn trong việc nổi loạn.

 

Đến đây để thông báo cho các
bạn một tin.
- Vậy tin đó là gì?

 

à à, nói xém chút nữa tôi quên mất
đó là tin chúa tể.

 

Sẽ đến cử con trai đến một vùng
đất và muốn kiếm người bảo
vệ cho cậu ấy.

 

Và có vẻ các anh là người rất khá.

 

Tôi chính là mạnh nhất mà ông
ấy chưng từng thấy đó.

 

Chúng tôi sẽ mở ra cuộc tuyển chọn
để coi thử ai là.

 

Người xứng đáng
nhất, có ai muốn tham gia không?

 

Chào các anh.

 

Anh... àa. à, anh chính là... Dĩ nhiên.

 

Anh chính là Thái tử Charles Đây chính
là Thái tử Charles.

 

Là con trai của em tôi, giờ đây là
một vị anh hùng nổi tiếng mọi
thời đại.

 

Được rồi nói nhiều quá.

 

Đây chính là những người bạn
của tôi. Triat và Penrod, bây giờ
họ sẽ là người chịu trách nhiệm.

 

Về chuyến đi của cháu.
- Xin chào.

 

Oh một con chim, là con chim của
anh à?

 

Đúng vậy, đây là một con chim rất
khôn, nó như là một người
chỉ đường cho tôi vậy.

 

Nó đặc biệt rất giỏi trong việc gửi
một thông điệp đến cho ai đó.

 

Các anh cũng nên học hỏi một chút
công nghệ mới để tỏ tình đi.

 

- Cái gì đây?
- Mọi người cũng thấy được tài
nghệ của anh ấy rồi đó, mọi người...

 

Những con cá này không tươi?
- Muốn ăn cá tươi thì coi đây này.

 

Nghe nói anh đã đến
châu Phi một thời gian.

 

Đúng thế, các anh biết không, thức
suốt đêm khiêu vũ với mấy cô gái.

 

Chưa từng thấy ai ăn như vậy sao?

 

Chưa từng thấy bao giờ, ý tôi là.

 

Tôi hiểu ý cháu mà, cháu chưa
từng ăn món này như vậy đúng
không, vậy thì đây, ăn thử đi.

 

Món này làm như vậy mới
giữ được đúng chất của nó ngoài
những nguyên gia vị kèm theo như.

 

Một chút mật gấu, thêm một chút
hành là được.

 

- Không để cho cậu ấy ăn được.
- Anh cứ nhìn tướng nó này, nó phải được
tẩm bổ nữa chứ.

 

Một người muốn làm việc lớn thì
cũng phải bảo về bao tử chứ.

 

Trời ơi sao mà chán quá vậy.

 

Federick, anh mà còn chơi nhạc
tồi như thế nữa thì sẽ biết công
lực của cái búa này đó.

 

Để rồi đợi.
- Anh có muốn nhảy không?

 

Nhảy à, không đời nào.

 

Tôi chưa từng nghe thứ nhạc nào
tệ như cái này cả.

 

Vậy anh có muốn nhảy với tôi
không?

 

Để tôi cho các người thấy thế
nào là nhảy.

 

- ANh có bao giờ nhảy như thế này chứ?
- Oh yeah, đây là lần đầu.

 

Anh nói đây là một vùng đất khí
hậu tuyệt vời mà đến đây như thế
này à?

 

Thì đây là một vùng đất tuyệt vời đối
với tôi mà, rồi ông.

 

Sẽ thích vùng
đất này cho mà coi.

 

- Anh đi đâu sớm vậy?
- À anh.

 

Sao anh đi mà không đem theo những
thứ này, anh không được quên mấy
thứ này đâu nhé.

 

- Được rồi em ơi.
- Và còn nữa, em rất thích lấy
những mẫu hoá thạch đó để.

 

Trang trí trên bàn, anh nhớ kiếm
nhiều nhiều một chút.

 

Anh nhớ hết chưa?
- Nhớ hết rồi em ạ.

 

À đúng rồi nhớ tìm cho em vài
cái đầu lâu mới đó.
- Anh đang kiềm cặp song sinh đây.

 

Ok, đến giờ xuất phát rồi đó cha, chúng
ta đi thôi.

 

Cha đã nói với con hàng trăm lần
rồi, đây không phải là đi chơi mà cha
đi làm ăn.

 

Thôi mà cha, cha cho con đi lần
này đi, con hứa là con sẽ không làm
phiền cũng không đòi đi.

 

Nữa đâu, con hứa đó.

 

Chà, mà cha đã nói là con không
được đi đâu hết, con gái con lứa
phải ở nhà với mẹ.

 

Tại sao chứ?
- Không hỏi gì hết, cha là người cao
nhất trong nhà này, cha nói gì.

 

là con phải nghe theo, chuyện này
không hợp với một cô gái như con.

 

- Chắc em phải làm cái kệ khác
cho anh rồi.
- Tại sao con gái không được làm cái này, cái kia.

 

Làm con gái thật là chán.

 

Thái tử Charles
- Chắc anh chàng thái tử con đang
mơ một người nào đó.

 

Sắp dậy rồi mà. Chờ chút đi mà.

 

Tôi có thể?

 

Chắc tôi chết quá.

 

Tình hình huấn luyện đến đâu rồi.

 

- Thực tra thái tử rất có năng khiếu
và đang có tiến bộ.
- Thực ra là chưa được lắm nhưng mà.

 

- Vậy là rất tốt rồi mà.
- Nhưng như vậy cũng chưa đủ.

 

Kêu nó vô đây. Không nghe à?
- Có chuyện gì vậy?

 

Không, không. Đừng bắt tôi. Làm ơn
làm ơn tôi không chịu nổi đâu.

 

Cái gì hả, cầu xin sao, con làm
vậy mà được à. Tôi đã tin tưởng
giao cho anh nhiệm vụ dạy nó.

 

Vậy mà anh coi nó bây giờ đến
nổi phải cầu xin người ta kìa.

 

Làm đàn ông như vậy con không làm
nữa đâu.
- Chuyện đó không phải con quyết định.

 

Các người có thấy các người
làm gì chưa?

 

Người tiếp theo.

 

Tôi phải uống cái đo à?
- Đúng thế.

 

Đó chính là nước giúp
cho cậu khoẻ hơn.

 

Tôi khoẻ rồi.

 

Nghe này, tôi nghĩ là tôi đã khoẻ
rồi, không cần uống đâu.

 

Đợi đã, nó tốt cho cậu mà.
- Coi anh ta chạy kìa.

 

Nó sẽ giúp cậu đàn ông hơn
sẽ có cơ bắp trên ngực đó.

 

Anh làm gì có chứ, chỉ có tôi có
thôi.

 

Nhìn thấy ghê.

 

Này, ăn đi, ăn đi cho có sức.
Cái này.

 

Ngon lắm đó. Cá hồi hay cá trích.

 

Cá hồi. Cá hồi.

 

Mày là người mới à?

 

Yeah.

 

Emma, con làm gì ở đây hả?
Cha đã nói con không được đi mà.

 

Sao cha đối xử bất công với
con quá vậy.

 

Giờ con không có nghe lời cha nữa đâu.

 

Cha nghĩ như vậy là bảo vệ cho
con sao?

 

Con cũng mạnh như đàn
ông vậy.

 

- Con nói xong chưa vậy?
- Chưa, con nói chưa xong.

 

Phụ nữ cũng mạnh như đàn
ông vậy. Con sẽ chứng
mình cho cha thấy.

 

- Có chắc đó là con gái ông không vậy?
- Đáng tiếc lại là vậy đó.

 

Ông không bằng con gái mình à?

 

Mọi người chú ý, sắp đến bờ rồi
- Ok, mọi ngươi tập trung vào đi
coi chừng có mai phục.

 

Cố gắng sát vào bờ.

 

Mọi người, thật sự là tôi không muốn
làm vậy đâu.

 

Thôi mà, sẽ rất vui đó, đừng có sợ.

 

Đây là một bữa tiệc à?

 

Có chuyện gì vậy hả?

 

Đánh cho mày chết.
- Anh ta hốt hoảng quá điên rồi.
- Yeah.

 

- Làm sao đây?
- Tự anh giải quyết.

 

Anh hãy chứng tỏ mình là anh
hùng của thời đại đi
- Được rồi, được rồi, tôi làm đây.

 

Giờ cậu có thể làm gì anh ta
cũng được rồi đó.

 

Anh có điên không vậy? Tôi sẽ không
làm vậy đâu, làm vậy sẽ rất đau.
- Đánh.

 

- Cậu làm được rồi đó.
- Người đầu tiên bị đánh đổ rồi.

 

Cho tôi ra khỏi đây đi.
- Anh nặng quá đó.

 

Hey, cậu ta làm được rồi này.

 

Làm tiếp đi nào.

 

Điên thật rồi. Bọn họ điên thật rồi.

 

Cướp biển.

 

Chúa ơi, đây là chuyến đi đầu
tiên của con, con không thể đợi được
nữa.

 

Đợi cái gì chứ, con không đi đâu
hết, con ngồi đợi trên tàu cho đến
khi về nhà.

 

- Cái gì, cha không thể làm vậy được.
- Cha có thể chứ.

 

- Con thách cha đó
- Cha làm cho con coi.

 

- Oh yeah.
- Yeah.
- Oh yeah.

 

Yeah.

 

Được rồi mọi người, ai cũng
biết tại sao chúng ta đến đây
hết, mọi người phải cẩn thận, đặc.

 

Biết là với những người ở đây
- Lúc nào cũng thế, để coi có người
không đã.

 

Chúng ta đến đây với mục địch
cao cả, chúng ta sẽ tìm ra một vùng
đất mới, chúng ta hãy chiến.

 

Đấu cho sự trường tồn.
- Sự trường tồn.

 

Làm tốt lắm. Anh chắc anh lên
kế hoạch hết rồi chứ?

 

Đúng thế nhưng mà con gái ông
ta xuất hiện không nằm trong dự tính của
tôi.

 

Anh phải chắc không để chuyện này
xảy ra nữa đó, giờ cứ coi
cục đá này là anh.

 

- Nhưng nó là cục đá mà.
- Cứ tưởng tượng nó là anh đi.
- Ok.

 

Giờ anh sẽ làm theo kế hoạch
hạ hắn ta, sau đó anh sẽ lên.

 

Ngôi cao nhất và anh sẽ có
được tất cả những gì anh muốn.

 

- Tôi đâu có mập như thế.
- Giờ thì coi cục đá này là Emma.

 

Nhưng đó là đá mà.
- Nhìn đây.

 

- Đây là một cô gái.
- Vậy ông muốn tôi làm gì?

 

- Cưới cô ta?
- Tại sao chứ? cô ta lấy tóc của
tôi đó.

 

Bởi vì cô ta là con gái của chúa tể
cưới cô ta anh sẽ lên ngôi dễ dàng hơn.

 

Giờ thì anh hiểu kế hoạch chưa hả?
- Yeah.

 

Tôi cưới một cục đá à?

 

Tôi nghĩ là thằng bé học được
nhiều cái rồi.
- Đúng thế, mặc dù nó đã chạy mất.

 

Anh thích như thế này lắm hả?
- Cứu, cứu tôi với.

 

- Nào cậu bé ngoan,
- Yeah, cho anh ta coi thử hòn đá đi.

 

Bọn cướp biển, bọn cướp biển
sắp tấn công đến đây, chúng ta phải
báo cho mọi.

 

Người trước khi quá trễ.

 

Bình tĩnh đi nào, có gì phải gấp chứ.

 

Tôi nghĩ bọn họ đang lãng phí
thời gian của chúng tôi đó. Chúng
tôi phải đánh...

 

Chúng ta phải đi thôi, các anh còn
chờ gì nữa chứ.

 

Cậu muốn đi bây giờ à?

 

Các anh không nghe tôi nói gì à? Anh
có biết bọn Vikings là ai không hả?

 

Có chứ, một kẻ mà đi đến đâu là
tàn phá đến đó.

 

Bởi vì hắn chưa đến đúng chỗ
cho hắn tiêu mà thôi.

 

Có lẽ chúng ta nên nói cho thằng bé.
- Anh có biết tôi nghĩ gì không, chúng
ta quay về nhà đi.

 

Không, không, tôi nghĩ anh nên nói chuyện
với thằng bé.

 

Được rồi nghe này. Cậu không cần phải
sợ như vậy, chúng tôi ở đây là
vì cậu.

 

Đúng thế, chúng ta là người một nhà
đúng không?

 

Tại sao chứ, do tôi là một con gà mái à?
Tôi thấy sợ mọi thứ.

 

Tôi là nhà vô địch trong sợ hãi đó.

 

Nhìn cậu đi kìa. Giờ cậu không cần phải
sợ gì cả, hãy can đảm lên.

 

Giờ tốt hơn chúng ta nên tìm xem
sao họ lại đến đây.

 

Có vậy mà cũng không hiểu.
- Chúng ta nên tiếp tục đi thôi, chúng ta không
muốn bị coi là chậm chạp đúng không.

 

Yeah, mai chúng ta sẽ tiếp tục
tập luyện. Rồi cậu sẽ
thấy cậu thay đổi như thế nào.

 

Không đâu, vô ích thôi.

 

Cái gì? Anh nhìn thấy champion và
nó đang run sợ à?

 

Yeah yeah, tôi thề với anh đó.

 

Nhưng mà tôi thấy thằng nhãi đó
ngu ngu sao đó.

 

Nó đang học cách để dũng cảm lên
- Tại sao anh không bắt nó lại hả?

 

Một con mồi ngon như thế mà anh lại
để vuột mất là sao, giờ ra khỏi đây.

 

Và bắt hắn về cho tôi.

 

Hey hey, tôi đã học được các
điệu nhảy mà cậu nhảy hôm trước.

 

Nên đến đây để cho cậu coi có
đúng hay không đó.

 

Không không, anh không nên nhảy như thế.
Anh phải dạng chân như thế này nè.

 

Oh yeah, tốt hơn rồi.
- Yeah, tốt hơn rồi.

 

Chỉ cần vài lần là anh sẽ
giỏi như tôi thôi. Tôi phải dạy cho
anh trước khi tôi đi.

 

- Đi à? cậu nói là cậu sẽ bỏ
chúng tôi mà đi sao.

 

- Yeah.
- Cậu đang đùa đúng không?

 

Cậu chờ tôi chút nhé.

 

Đây đây, tôi có cái này đây. Đây
là món quà tôi tặng cậu sau khi.

 

Cậu học xong khoá này, giờ
cậu đi rồi tôi phải đưa nó cho cậu.

 

Chứ, hy vọng là để vừa vô cái này
nó có thể giúp cậu thấy mạnh mẽ hơn.

 

Yeah. Tôi nghĩ chắc không được vậy
đâu, điều đó là không thể.

 

Làm sao cậu biết là không thể nếu cậu
không cố chứ.

 

Mọi người làm gì mà không như sắp
chia tay vậy?

 

- Charles sắp đi rồi.
- Cái gì, ai cho đi, còn lời hứa của
chúng ta với nhà vua thì sao, rồi còn lời.

 

Hứa với mọi người là sẽ đào tạo ra
một anh hùng thì sao?

 

- Chúng ta không làm được đâu.
- Không, chúng ta sẽ làm được.

 

Oh nhìn này. Mấy cái cây
chết tiệt.

 

Cái hòn đá chết tiệt này
hay thật đó. Chính nó
đã cản đường mình.

 

Ai đó? Xin chào?

 

Không giỡn đâu đó. Là các anh đúng
không?

 

Xin chào? Chắc mình tưởng tượng
rồi.

 

Bọn Vikings.

 

Chúng ta không cần cậu ta ở
đây, chúng ta không cần. Tôi nghĩ
cậu ta đi sẽ tốt hơn.

 

Anh phải thấy vui vì điều đó chứ.
Anh không thấy vui sao hả?

 

Chắc là vậy.
- Thôi nào tôi thấy đói quá.

 

Tôi nhớ hình như anh còn nợ
tối chầu đó, tính sao đây?

 

- Tôi không có đói.
- Không đói à, thôi đi mà. Tôi nhớ
anh thích ăn đùi gà lắm mà.

 

Đúng thế, nhưng giờ tôi không có
tâm trạng để ăn nữa.

 

Tôi nghĩ hồi đầu chúng ta đừng
nên nhận vụ này, giờ thằng bé
đi rồi thì tôi lại thấy nhớ, không biết.

 

Giờ nó đã về tới nhà chưa nữa, sao
tôi thấy lo quá.

 

Tôi thấy yên ắng quá.

 

lsapel, khoan đã, có chuyện gì vậy?

 

Chuyện gì đã xảy ra?

 

Chắc có tai nạn rồi.

 

Không lẽ vì cái cục đá này quá nên
xe cua không nổi và đến chỗ quẹo
hất tung thằng bé lên à?

 

Nhìn lạ lắm nếu thế cũng phải
thấy người chứ?

 

Đúng là lạ thật.

 

Nhìn nó kìa.

 

Nhìn kìa, đồ của thằng bé, nó không
bao giờ đi mà không đem theo thứ này.

 

Oh không, chúng ta phải nói
cho ông ấy biết.

 

Oh thật là ngạc nhiên đúng không, các
anh hãy coi ai ghé thăm này.

 

Đây là anh của tôi, anh ấy là 1
anh hùng đó, anh ấy không những
đã...

 

Nói như vậy là đủ rồi. Đừng quên
mục đích tôi đến đây chứ.

 

Tôi có chuyện ghé qua đây nên sẵn.

 

Tiện ghé thăm và chào Charles thôi.

 

Không không
- Không thể gặp cậy ấy được.

 

Cậu ấy đã đi xa lắm rồi.

 

- Cho cho...
- Cho một chương trình tạo huấn mới
đúng là một chương trình mới.

 

Vậy là tôi sắp có một người
mới hoàn toàn rồi.

 

Thế thì một tháng sau tôi sẽ quay
lại, hy vọng thằng bé sẽ khác hơn
sau chương trình tập huấn này.

 

Chú có những người rất khá đó
gặp lại mọi người sau nhé.

 

Vikings?

 

Tôi đã có một lời thề là không đụng đến
bọn Vikings đó nhưng đến nước này thì.

 

Bắt buộc tôi phải ra tay thôi.
- Tôi cũng thế.

 

Vậy thì tốt quá. Tôi tin tưởng các
anh, mạng sống của Charles đang
nằm trong tay các anh đó.

 

Anh đừng lo, chúng tôi sẽ đưa Charles
về.

 

Con hãy mang cái này theo, nó
sẽ giúp được cho con
rất nhiều đó.

 

Cứ tiến theo thằng phía Bắc
con sẽ đến được vùng đất đó.
Sau đó quẹo trái, rồi quẹo phải rồi.

 

Quẹo phải nữa, rồi đi thẳng rồi
quẹo trái, sau đó lại quẹo phải
vù cứ theo ngôi sao đó.

 

Hey, sao nào chứ?
- Sao Bắc Đẩu.

 

Chờ đã, chờ đã, trước khi các anh đi
thì không thể nào mà.

 

Không nghe khúc nhạc
tôi mới sáng tác được.

 

- Thôi thôi khỏi cần,
- Nhưng tôi thích mà.

 

- Lên thuyền nào.
- Thần may mắn sẽ che chở
cho các anh.

 

- Là sao?
- Là chúc chúng ta sống sót.

 

Đây đâu phải là chỗ để chú mày
ngủ.

 

- Ghê quá, cứu với.
- Anh thấy chưa, đúng là...

 

Chúa tể mà thấy chắc là cười
đau cả bụng đó.

 

Mà hắn ta bị sao vậy?

 

Này chú mày, tao không muốn chú mày
bay mất đâu đó.

 

- Không thấy sao nữa.
- À, có lẽ là anh sẽ là người sống.

 

Sót trong ngày đầu của chuyến
đi này đó.

 

Ai có thể giúp chúng ta ngoài
chúng ta chứ?

 

- Anh có biết đường đó?
- Không biết nữa, từ trước đến giờ tôi
có biết coi sao là gì đâu mà nói.

 

Tôi phải coi sao Bắc Đẩu chứ.

 

Nhưng chúng ta sẽ không sao đâu.

 

lsapel.

 

Mày đến để cứu tao đúng không?

 

Hey, một con chim à, của cậu đúng không?
- Đúng rồi, là của mình.

 

- Cậu là Champion à?
- Tên mình là Charles.

 

- Còn cậu là ai?
- Oh yeah, mình xin lỗi.

 

- Mình là Emma.
- Vậy cậu có thể giúp mình không?

 

- Có chứ.
- Cảm ơn cậu.

 

Cảm ơn cậu. Ấm hơn rồi.

 

Cậu lạnh sao?
- Không lạnh lắm đâu.

 

Chẳng do là mình mình hơi sợ.

 

Cậu thật là may mắn đó.
- May mắn?
- Cậu được tự do bay nhảy.

 

- Bay à?
- Mình thích được như loài chim có
thể sãi cánh bay đến đâu mình muốn.

 

Cậu có thể dạy mình không?
làm ơn dạy cho mình đi mà.

 

- Hay cậu có bí mật nào?
- À, nếu như cậu để mình về nhà
thì mình có thể dạy cho cậu.

 

Emma, cha đã bảo con hàng trăm
lần là không được nói chuyện với người
lạ.

 

- Tôi xin lỗi.
- Không phải cậu, nghe chưa hả.

 

Cha à, nói chuyện với con tin thì có
sao đâu chứ.

 

- Tôi vẫn còn đói.
- Không đùa đó chứ.

 

Này, anh có nghĩ cái sao gì đó
còn trên trời không? nó có
bay được không nhỉ?

 

Ước gì tôi nói là có đó.

 

Này, anh vừa giúp tôi nghĩ ra 1
ý này đó.

 

Anh thấy nó chưa?
- Chưa, thử lại đi.

 

Aha, chính là hướng này.

 

Vậy phải làm gì để cha cậu thả
tự do cho mình chứ?

 

- Ngay khi cậu dạy mình bay
- Oh, yeah, ra là vậy.

 

Vậy cậu nghĩ gì về những người
hứa làm một điều gì đó.

 

Nhưng thực
sự là làm không được?

 

ý cậu nói là nói dối chứ gì, nhìn
trên đó thì biết.

 

- Đó là cái gì vậy?
- Đó là anh chàng nói dối
mình, và cha mình đã xử anh ta.

 

Nhưng nếu như họ bị bắt buộc
thì sao?

 

Chúng ta hãy nâng ly vì đã
bắt được Champion nào.

 

Bọn họ sẽ giết mình à?
- Không có đâu, họ chỉ làm vậy khi
nào có khách mới thôi.

 

Dù sao thì cũng không biết cho đến
ngày mai mình có sống sót
hay không, cứ uống đi đã.

 

Nhìn kìa.

 

Chính là đường này.
- Yeah, đường này.
- Khoan đã.

 

Tôi có ý này.

 

Cười cái gì hả?
- Cái này mà gọi là tiệc à,
thật là buồn cười.

 

Thật ra không phải thế đâu, do anh
ta vui quá, anh có thôi không hả.

 

Tôi không nhịn được đó.
- Tôi không thấy có tên 2 anh trong
danh sách.

 

Giờ có đây. Ok?

 

Mày ngoan nhé
- Cuối cùng cũng vô.

 

Không phải lúc này. Chúng ta phải
đi tìm CHarles đã.

 

Này anh kia. Đến đây.
- wow, anh ta to bằng anh đó.

 

Này, đừng tưởng bự con hơn tôi
mà ngon nhé, tôi là ai chứ.

 

Ok, anh làm gì thì làm chứ đừng
có mà...

 

- Không được.
- Chuyện gì vậy hả? Đứa nào dám
quăng cái thứ này vào người tao hả?

 

Oh, mấy thứ nước này đổ lên
trên người ông tạo ra được một hương
vị mới đó.

 

Oh vậy sao, công nhận anh có một cái
mũi rất thính đó nhưng mà.

 

Các người là ai? Các người
làm cái gì ở đây?

 

Tôi là Roshy Ass và đây là Coshy Ass.

 

Chúng tôi đang tìm Charles
- À, Champion hả?

 

Vô địch cái gì chứ?
- Sợ hãi chứ gì, cứ nhìn đi.

 

Tại sao nó lại có thể an toàn mà nhảy
trên đó được chứ?
- Tôi bận quá.

 

Đó là Charles sao?

 

Hey, bỏ ra đi, họ là bạn tôi mà
- Bạn à?

 

Ok cứ cho là bạn đi nhưng đến
lúc nói tạm biệt rồi, cậu phải
về nhà.

 

Chào tạm biệt đi nào, tạm biệt
mọi người.
- Hey, tôi mới đến đây mà.

 

À cha cậu đang rất nóng lòng
gặp cậu đó.

 

Oh không phải lúc này chứ.
- Không không, không phải lúc này.

 

Ở đây tôi là vua.
- Anh ta là vua ở đây.

 

- Không nói nhiều nữa, cậu phải
đi với chúng tôi.
- Đừng có chạm vào cậu ta không hối hận đó.

 

Các anh giống như cha tôi vậy, lúc
nào cũng không được làm cái này, không được
làm cái kia.

 

Cha cậu luôn làm thề vì muốn
tốt cho cậu mà thôi.

 

Ông ta không bao giờ quan tâm đến
tôi hết, nếu như ông ta thật sự lo cho
tôi thì không bao giờ ông ta gửi tôi đến.

 

Một vùng đất toàn mấy người
như trái bí đâu.
- Bí à?

 

- Bí à?
- Các anh toàn mang đến cho tôi
ác mộng thôi.

 

Đã đến lúc tôi thoát khỏi ông
ấy rồi, các anh đi đi.

 

Nghe chưa, tôi không muốn thấy các
anh nữa đâu.

 

Chờ đã nào.

 

lần này mày không đánh nổi tao đâu.

 

Alex, chờ tôi với.

 

Hey.

 

Charles, chờ mình với
cậu ra ngoài nguy hiểm lắm đó.

 

- Làm gì có ai chứ.
- Cậu sao vậy, cậu đang rất
vui mà?

 

Họ là người chăm sóc tôi
tôi đã có một lời hứa.

 

Có lẽ mình không hiểu chuyện
của cậu lắm nhưng cậu
đừng lo.

 

Thôi nào, cười lên nào.

 

Trúng rồi
- Mấy thằng nhóc kia về nhà ngay.

 

Không nghe à.

 

Charles, chúng ta quay lại bữa
tiệc thôi.
- Yeah, chúng ta trở lại thôi.

 

Chú ý nào, chúng ta sẽ gặp
người đã dẫn cái.

 

Anh chàng có
biệt danh là vua sợ hãi
về đây, mọi người nghĩ coi anh ấy.

 

Có đáng được thưởng không nào.
- Yeah.

 

Thưởng cho anh ta, thưởng cho
anh ta.

 

Vậy mục đích chính của ông là gì hả?

 

Một người đàn ông dễ thương như vậy
thì tôi nghĩ chắc anh cũng không phật ý gì.

 

Khi gả con gái của mình cho anh ta chứ?

 

Muốn lấy con gái tôi à?
- Lấy con gái tôi?
- Tôi có thể giành cô ta bằng tay.

 

Chuyện này là thế nào hả, cha hứa
gả con cho một thằng đần này sao?

 

- Đó không phải là chuyện của con.
- Cha có mất trí không vậy, cưới chồng
đối với con mà là không phải.

 

Chuyện của con sao?
- Đối với một đứa con gái thì cha mạ đặt
đâu con ngồi đó, đó là tục lệ.

 

Như cha với mẹ hồi xưa cũng
vậy thôi, đúng không em?

 

Không đời nào, đời tôi đã chịu khổ
rồi, tôi không muốn con gái mình
cũng giống như tôi.

 

Yeah, nếu có thể được thì tôi sẽ...
- Con không lấy thằng đần đó đâu.

 

- Chuyện cưới con không có tư cách
xen vô.
- Đến đám cưới mà hắn còn không biết.

 

Tất nhiên là biết chứ.

 

Ngăn con bé lại.

 

Charles.
- Emma
- Không.

 

Đừng lo, mình sẽ cứu cậu.
Mình nhát nhưng mình hứa là
sẽ...

 

Ngày mai là một ngày tốt cho đám
cưới đó.

 

Thôi được nhưng sao nhanh vậy hả?

 

Phải để cho vua sợ hãi còn sống.

 

Alex, anh định đi đâu vậy hả
không lẽ anh đi bộ về nhà sao?

 

Yeah
- Tôi biết cảm giác của anh nhưng
mà Charles chỉ là một đứa.

 

Đừng có nhắc cái tên đó trước
mặt tôi. Tôi quên nó rồi.

 

Oh chó cưng của ta, chỉ có mày
mới là bạn tao thôi.

 

Tao cha có ai
nữa cả
- Alex, anh không thể đi như vậy hoài được.

 

- Sao không chứ?
- Alex, anh thử nghĩ đi, không chừng
thằng bé đang chạy đi kiếm chúng.

 

Ta và cầu cứu đó
- Tôi không quan tâm những gì nó nói nữa.
Chuyện đó không thể nào xảy ra được.

 

Đó là cách anh dạy cho thằng bé
mà.

 

Được rồi, chú mày biểu diễn đi
- Tại sao chứ?

 

Để dạy chúng tơi bay chứ
làm gì. Thằng nhóc này sao
ngu quá vậy.

 

Chắc anh ta điên rồi.
- Tôi nói bay đi mà.
- Được rồi nếu ông muốn.

 

Cái đó là gì vậy?
- Đó là gương mặt để nhát ma đó.

 

Đây là cách hù hả?

 

- Ông đang hù tôi sao?
- Đủ rồi đó.

 

Đến lúc vua sợ hãi phải
dạy cho chúng ta bay rồi.

 

Quăng nó đi
- Không.

 

Charles, charles.

 

Thằng bé ở đâu được chứ?

 

Có người đây này. Charles đâu
rồi hả?

 

- Thằng bé đâu?
- Tôi không biết.

 

- Nói đi, thằng bé ở đâu?
- Không biết.
- Không nói đừng hối hận đó.

 

Hình như anh mạnh tay quá đó, giờ
anh quăng mất anh ta thì lấy
ai ra mà hỏi chứ.

 

Chú mày sẵn sàng chưa hả?

 

Yên tâm, không có gì đâu mà sợ.

 

- Để tôi đập cho anh hết sợ nhé.
- Răng của tôi nó đang kêu.

 

Cái gì có kêu đi nữa thì cũng
không ngăn chú mày bay được đâu.

 

Quăng nó đi nào.

 

Khoan đã
- Cái gì nữa đây?

 

Nhìn kìa, có gì đó trên bầu
trời.

 

Ok, quá trễ rồi, nó đi mất rồi.
- Đùa đủ rồi đó.

 

Chuyện gì đi nữa thì cũng
không ngăn tôi cho cậu ta bay đâu.

 

Nó có thể bay, vậy còn chờ gì nữa?

 

Dĩ nhiên là nó có thể bay.
- Tôi không thể đâu.

 

- Đưa nó ra đi-
- Không không làm ơn đi, tin tôi đi mà.

 

- Làm ơn
- Thả nó xuống.

 

Tuyệt vời quá. Nó bay được thật.

 

Được rồi mọi người đều là nhưng
nhân chứng chứng kiến việc con
người có thể bay, chúng.

 

Ta sắp bay được rồi
- Dừng lại.

 

Trước tiên là do mọi người chưa
đủ lực.

 

Như nó nên không thể bay
ngay bây giờ được.

 

Chờ đã, còn tôi thì sao?

 

làm tốt lắm. Anh phải ngồi
chờ một chút nữa.

 

- Giờ là lúc anh đám cưới đó.
- Ok.

 

Vậy còn cậu ta thì sao?

 

Giờ cứ để cho nó một mình, nó có thể
tự bay về nhà mà.

 

Quá là độc ác, cho đáng
đời ông.

 

Tôi đến đây.

 

Đây là sự thật sao, mình có thể
bay được?

 

Mày thật là khoẻ đó, các bạn.

 

Tôi rất vui khi thấy 2 người ở đây đó
tôi không biết làm được gì khi thiếu
2 người cả.

 

2 người có biết tôi nhớ 2 người
đến thế nào không?

 

Tôi có thể bay thật sao?

 

- Chúng ta quay lại thuyền thôi.
- Không.

 

Chúng ta không thể đi được, tôi đã
biết bay, và tôi có thể dạy họ bay được
làm như vậy tôi có thể giữ lời.

 

Hứa với Emma, và ngăn cản đám cưới
đó, tôi không thể ra đi như thế này.

 

- Bọn Vikings chắc điên rồi.
- Yeah.

 

- Không không chúng ta phải về nhà.
- Lên thuyền thôi.
- Quên những gì tôi nói đi.

 

Tôi ghét anh, tôi ghét anh.

 

Dừng lại, chúng ta phải dẫn
Emma theo.

 

- Không được, chúng ta không có thời gian
- Chúng ta không thể bắt cóc cô
ta được.

 

Cái đó không gọi là bắt cóc
- Tôi thấy cô ta lấy thằng đó
sẽ không hạnh phúc đâu.

 

Hạnh phúc à? Đừng có lôi
tôi vào rắc rối được không?

 

Tôi chỉ cố làm mọi việc thôi mà
- Không.

 

Nếu chúng ta làm vậy thì chúng ta
không thể thoát khỏi đây được, nhưng mà
nếu như 2 người đó lấy được nhau thì.

 

Chúng ta sẽ có được những đứa trẻ
rất dễ thương đó, anh.

 

Nghĩ sao?
- Vậy còn anh thì sao? ANh có nghĩ là
sẽ ủng hộ chúng tôi không?

 

Tôi thấy mệt mỏi vì có những
người bạn như anh rồi.

 

Oh vậy sao, vậy mà anh tự vỗ ngực
khoe là mình dũng cảm, có chuyện
này không mà anh cũng không dám.

 

Anh dám nói tôi như vậy sao, tôi
sẽ đi hỏi Charles coi ai hơn ai, charles
cậu nghĩ thế nào về...

 

Charles.

 

Không.

 

Oh chuyện này làm em nhớ lại
mình hồi đó.

 

Em cũng rất là dữ dằn lúc đó nhưng
rốt cuộc vẫn thua.

 

Bỏ tôi ra đồ thối tha, cứ đợi
Charles quay lại đi rồi biết.

 

Cậu ta sẽ không trở lại đâu.

 

Cậu ta đã đến một nơi xa thật xa không
thể quay về được nữa.

 

Thả cô ấy ra
- Charles.

 

Mày làm gì ở đây hả, mày đã rớt.
Không ý tao là mày đã bay mất rồi mà.

 

Nói láo, ông biết tôi không thể
không thể.

 

Bỏ cô ấy mà đi mà.

 

Charles, có chuyện gì xảy ra
với cậu vậy?

 

Giơ 2 tay ra
- Nhanh lên.

 

Chúng ta mau ra khỏi đây thôi.

 

Chặn hắn lại, mày không hiểu gì à?

 

Hắn là vua sợ hãi
có gì mà không hiểu chứ?

 

Chúng ta chết chắc rồi.

 

Sao chúng ta lại đi thuyền chứ
cậu không đi cùng mình à?

 

Không không, mình xin lỗi, chỉ vì mình
hơi sợ đi trên bộ.

 

Nhìn kìa.

 

Nếu mày mà đụng tới tao thì
tao sẽ bẻ mày làm 2 như cái
này đó.

 

Chắc lần này tao hơi mệt
lần sau tao sẽ bẻ được
cho mày coi.

 

Như thế này à?

 

Tuyệt quá
cậu thật tuyệt.

 

Cậu có thể bay mà
mình có thể bay cùng cậu
- Mình không thể.

 

- Cậu vẫn còn sợ sao?
- Mình sợ lắm.

 

Nhưng mà mình không biết bay,
- Cái gì?

 

Emma, cậu có sao không?

 

Cậu nói dối mình, cậu cũng
như những người khác thôi.

 

Emma, đợi đã, mình xin lỗi
mình không cố tình nói dối cậu.

 

Nó tự nhiên xảy ra mà.

 

Kêu người cứu đi lsapel.

 

Cái này mới gọi là chiến đấu
thực sự chứ.

 

lâu rồi tôi không cảm thấy
đánh sảng khoái như thế này.

 

Oh Charles đâu rồi?

 

Cái gì vậy?

 

Nó nói gì vậy, nó đang
nói gì vậy?

 

Điều đó có nghĩa Charles đang
gặp nguy hiểm
tôi có thể dịch đến đó thôi.

 

Đó là cái nó muốn nói cho
chúng ta?

 

Chúng ta nên theo nó.

 

Emma, chúng ta phải rời
khỏi đây.

 

Không, không được đụng đến anh ấy.

 

Đây là mồ chôn của mày đó.

 

Đằng kia.

 

Thằng bé đã trưởng thành rồi.

 

Emma.

 

Tao đến rồi đây. Reden, mày đâu
rồi hả?

 

Chào cha.

 

Bắt nó lại cho ta, chính nó đã
làm cho con bé bị vậy đó.

 

Đứng yên đó.

 

- Bỏ con gái tôi ra.
- Chặn hắn lại, hắn có thể
bay đó.

 

Anh ta không thể bay mất đâu, anh
ta là một kẻ nói dối.

 

Cha thấy nó bay được mà
- Đúng thế, đúng thế.

 

Tất cả là nói dối, nhìn thấy chưa.

 

Chính tôi đã treo nó lên nhà mà.

 

Đồ ngu, tao bảo đó là
bí mật mà.

 

Sao nó không bay được hả? vậy là
ông dám lừa tôi.

 

Ông có thấy là ông đang sợ không hả?

 

Không có, làm gì có chứ?

 

- Dám lừa tôi à?-
- Thả tôi ra.

 

2 người có sao không? Chúng tôi đến đây.

 

Bay đi, bay lên đi, hãy đưa
chúng ta ra khỏi đây.

 

Điều này không thể được.

 

Chúng ta không thể biết được điều
gì không thể làm nếu chúng ta chưa thử.

 

- Không
- Charles
- Không.

 

Nhìn kìa.

 

Nó có thể bay được à?

 

Cậu đã cứu mạng mình.

 

Nhìn thấy chưa, anh nhìn thấy chưa?
thấy nó làm được gì chứ?

 

Yeah, thằng bé khá lắm
Thằng bé thật sự rất khá.

 

Anh có biết điều gì làm cho nó
bay được không, đó là tình yêu đó.

 

Xin chào, Vikings? Tôi cần
được được giúp đỡ.

 

làm ơn đi.

 

Một con thuyền nhỏ à?

 

Cho phép tôi tặng các bạn
cái này như lời cảm ơn.

 

Cái này thật là tuyệt, này
nhanh nữa lên.

 

Con trai tôi đâu?
- Tôi nói với ngài là nó đi câu cá
mà.

 

Không, anh nói nó đi săn?

 

Đúng thế, đi săn cá.

 

Trong lúc chờ đời
tôi có thể chơi nhạc cho ngài
thư giãn.

 

Tôi chỉ muốn thấy con trai tôi thôi.

 

Chào cha.

 

Tôi không biết là con trai tôi đi
câu được một cô gái đó.

 

Thế là mọi chuyện đã
xong hết, tình yêu cuối cùng
cũng chiến thắng.

 

Mọi người coi anh ta xỉn kìa.

 

Tôi thật sự không biết làm gì để
cảm tạ mọi người về
chuyện con trai tôi.

 

Anh nên cảm ơn 2 người đó
họ đã làm tất cả.

 

Không có gì cả, chúng tôi rất
yêu quý con trai ông.

 

Charles King
- Không, con không bắt tay cha đâu.

 

Con trai ta, cha rất tự hào về con.

 

- Tôi có món quá tặng bà nè
- Oh
- Nó là những cái đẹp nhất đó.

 

Chúng tôi rất quý những cái này.

 

Còn đây là Recker, nhạc công
anh ta là một thiên tài đó, toàn bị.

 

Người ta đánh khi cất tiếng hát
- Anh nghe gì không, cái tên anh ta
cũng ngộ nghĩnh quá chứ.

 

Vậy các ngài ở miền Bắc có
muốn nghe thử nhạc của tôi không?

 

Có chứ có chứ, tôi rất thích
- Ok.

 

Đừng hát nữa, đừng hát nữa.

 

Sao tôi thấy khó chịu quá.

 

Ước gì tôi có thể bay khỏi đây.

 

Công nhận cái này cũng có
tác dụng quá chứ.

 

- Garaphen?
- Cái gì? Tôi hỏi ông cái gì
là sợ hãi?

 

Sợ hãi là một cảm giác khi mà con người
cảm thấy mình yếu đuối nhất
lúc đó con.

 

Người cảm thấy không tự tin.

 

Vậy là Vikings không còn muốn
thảm hiểm thêm vùng đất nào
nữa vì họ cũng thật sự.

 

Rất sợ khi phải chứng kiến một giọng
hát kinh khủng.

 

Ai nói chứ, tôi lá thiên tài, tôi ghét
mảnh đất này.

 

Tôi sẽ đi tìm mảnh
đất khác.